Nguyên Thạch

Chiêu hồn xa ngân điểm


(Tặng một người...)
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều.*
Nhớ người quân tử khăn điều dắt vai...


Dáng ai đứng bên song tiều tụy lắm.
Dõi mắt buồn trông vọng bóng thời gian.
Hướng xa xăm mây tím trĩu ngút ngàn.
Tình đã biệt.
Dở dang,em ở lại.
Anh khuất núi hay còn bận chuyến quân hành nơi quan tái.
Thảm rừng thu còn lại chỉ mình em.
Thoảng dư hương buồn ngất tiếng dế mèm.
Trăng trĩu lạnh .
Màn đêm lời thổn thức.
Hai mươi năm bên nhau,tình ngời hực.
Kẻ ở người đi.
Ký ức nhiệm màu.
Có còn chăng là dĩ vãng.
Niềm đau.
Gối kỷ niệm hương trao người miên viễn.
Thu hoài niệm,dáng thu ôi kiều diễm.
Hương ngàn bay mây tím dãi vấn vương.
Lá thu rơi vàng trải úa con đường .
Thầm gợi nhớ người thuơng xa biền biệt.
Thu hoài niệm, phận em,người đưa tiễn.
Tóc mây bồng thương tiếc thuở xa xưa.
Bóng câu qua thu cảm chiếc lá vừa.
Lìa thân cội đong chiều giá lạnh.
Căn phòng nhỏ u buồn lòng canh cánh.
Tủi phận cô đơn mong xa lánh cõi trần.
Bao đông về em mòn mỏi bước chân.
Tìm ai mãi cô thân trong giá lạnh.
Mắt thâm sâu tím màu mờ nhân ảnh.
Phút chia ly,em đã trọn gánh kiếp người.
Mai nhớ ta,dòng thơ đó người ơi.
Dư âm cũ lưu đời trang kỷ niệm.
Thôi vĩnh biệt.
Chiêu hồn xa ngân điểm.

* Ca dao VN
Nguyên Thạch

 

Được bạn: vdn 2.10.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chiêu hồn xa ngân điểm"